Đừng bao giờ nhận bố thí tình thương
Của một kẻ qua đường quỳ gối
Là con gái cũng đừng nên yếu đuối
Cố tỏ ra mình thật đáng thương
Tuy biết rằng một phụ nữ bình thường
Rất cần sự quan tâm chở che của phái mạnh
Nhưng cần hơn, đó chính là đức hạnh
Là một người quan tâm, đến bằng sự chân thành
Là con gái, bạn đừng có nghĩ rằng
Người ta sẽ yêu thương mình mãi mãi
Nhan sắc, xuân xanh cũng phai đi không chở lại
Đàn ông ít nhiều cũng có lúc ham vui
Không quá sa đà .. biết dừng lại đúng nơi
Lỗi lầm gây ra , họ đã tự nhận biết
Tha thứ, bao dung là điều cần thiết
Nhưng đừng luỵ tình .. sấp lối thoát của chính ta
Ghét ai quá, cũng đừng có nói ra
Mà yêu quá, cũng đừng cho họ biết
Những điều đó là rất cần thiết
Họ biết rồi .. họ sẽ làm khổ ta
Vốn sinh ra đã là phận đàn bà
Nghĩa là sớm nhận bất công, là thiệt thòi hơn cả
Phải biết thương lấy mình .. đừng quá đà, sa ngã
Chẳng ai thay mình làm điều đó được đâu
Thời buổi này nam, nữ bình đẳng như nhau
Có việc gì mà phải chịu thua thiệt
Cảm xúc vui buồn, mình tự nhận biết
Giao cho kẻ khác rồi .. bảo họ sống luôn đi?
Chung lối về, không có nghĩa cùng bước đi
Độc lập được tinh thần, có nghĩa mình .. độc lập được mọi thứ ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét